BÀI BẢO VỆ QUYỀN VÀ LỢI ÍCH HỢP PHÁP

ĐOÀN LUẬT SƯ THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH

VĂN PHÒNG LUẬT SƯ TẤN THANH

  1. Hồ Chí Minh, ngày 10 tháng 3 năm 2016

BÀI BẢO VỆ QUYỀN VÀ LỢI ÍCH HỢP PHÁP

DSC05991

Kính thưa HĐXX.

Tôi là luật sư Nguyễn Tấn Thanh thuộc Văn phòng luật sư Tấn Thanh – Đoàn luật sư thành phố Hồ Chí Minh.

Theo yêu cầu của nguyên đơn ông Nguyễn Hùng Cường và bà Nguyễn Thị Ngọc Nga trong vụ án: “Yêu cầu hủy Hợp đồng chuyển nhượng quyền sở hữu nhà ở và quyền sử dụng đất ở, yêu cầu hủy hợp đồng thế chấp tài sản” với bị đơn là bà Nguyễn Thị Hà Phương Hà, ông Nguyễn Thông (Tony).

Được sự chấp thuận của Quý Tòa tôi tham gia bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho ông Cường, bà Nga trong vụ án này.

Qua nghiên cứu hồ sơ vụ án và qua cuộc thẩm vấn công khai tại phiên tòa hôm nay, sau đây tôi xin trình bày những lập luận và cơ sở pháp lý để HĐXX xem xét, đánh giá toàn diện vụ án trên cơ sở Bài bảo vệ của tôi, kính mong Hội đồng xét xử cân nhắc tuyên một bản án đúng với quy định của pháp luật, đồng thời đảm bảo quyền và lợi ích hợp pháp cho nguyên đơn.

 

* Về nội dung của vụ án:

Theo đơn khởi kiện và các bản tự khai cũng như nội dung các biên bản hòa giải thì:

Trong năm 2012 và năm 2013 do làm ăn khó khăn về tài chính nên bà Nga có vay tiền của bà Nguyễn Thị Hà Phương Hà nhiều lần tiền và đã cũng đã trả nhiều lần cho cho bà Hà tổng cộng là 6.352.480.000đ và 5.600USD. Bà Hà cho rằng bà Nga chưa trả hết số nợ nên tìm mọi cách để buộc bà Nga trả hết số nợ còn lại.

Do bà Nga chưa có tiền trả nên nhiều lần bà Hà đã có những hành động uy hiếp gia đình bà Nga.

Do biết được vợ chồng bà Nga có căn nhà số 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng nên yêu cầu bà Nga thế chấp vay tiền để trả nợ cho bà Hà nhưng bà Nga không đồng ý.

Ngày 27/01/2014 (là ngày 27 tháng chạp âm lịch), bà Hà cùng chồng là Nguyễn Thông (Tony) dẫn hơn 10 người đầu trọc, mình xăm rất hung hãn kéo đến nhà bà Nga, ông Cường ở số 2-4 đường số 2, Cư xá đài Rađa Phú Lâm, phường 13, quận 6, thành phố Hồ Chí Minh nơi gia đình bà Nga, ông Cường đang ở để ép ông Cường phải phải ủy quyền cho bà Nga để bà Nga dùng căn nhà đó thế chấp vay tiền ngân hàng trả nợ cho bà Hà. Ông Cường không đồng ý vì:

  1. Căn nhà 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng là tài sản của hai vợ chồng, còn việc vay mượn là cá nhân bà Nga, ông Cường không liên quan;
  2. Căn nhà này đã cho Công ty du lịch Hùng Cường thuê trong thời hạn 20 năm kể từ ngày 312/2012 đã làm hợp đồng thuê nhà tại phòng công chứng, đã bàn giao nhà, đã nhận tiền thuê nhà. Công ty du lịch Hùng Cường đã xin và được cấp giấy phép xây dựng;
  3. Ông Cường và bà Nga đã ủy quyền cho Công ty du lịch Hùng Cường vay của Ngân hàng Kiên Long tại Đà Nẵng số tiền 7 tỷ đồng chưa đến hạn thanh toán, hiện giấy tờ nhà ngân hàng đang giữ.

Do ông Cường không đồng ý nên bị người của bà Hà, ông Thông đánh, đồng thời đe dọa. Cùng lúc bà Hà gọi Công chứng viên của Văn phòng công chứng Hoàng Xuân – Tp.Hồ Chí Minh đến nhà bà Nga, ông Cường mang theo máy tính xách tay đến lập hợp đồng ủy quyền với nội dung ông Cường ủy quyền cho bà Nga thế chấp căn nhà số 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng để vay tiền nhằm trả nợ cho bà Hà. Trước sức ép quá lớn, một mặt nghĩ về tính mạng của mình, một mặt nghĩ về tính mạng các con nên ông Cường buộc phải ký vào Hợp đồng ủy quyền do Công chứng viên lập theo ý của bà Hà và ông Thông.

Ngày hôm sau là ngày 28/01/2014 (tức ngày 28 tháng chạp âm lịch), bà Hà yêu cầu bà Nga đến nhà bà Hà ở quận 2 và đưa cho bà Nga 500.000.000đ buộc bà Nga ký vào giấy nợ với tổng số tiền là 8.500.000.000đ và 250.000USD. Giấy nợ này do bà Hà đã tự lập sẵn và bắt bà Nga ký vào với lý do là bà Hà bảo đã cộng dồn gốc và lãi từ trước đó, con số tiền bà Nga đã trả cho bà Hà bao nhiêu thì đã có giấy tờ, sau này sẽ tích toán trừ lại. Sự việc này có sự chứng kiến của bà Lê Y Linh, trú tại 73 Khu Hưng Thái, Phú Mỹ Hưng, quận 7, thành phố Hồ Chí Minh.

Ngày 17/02/2014, bà Hà bảo bà Nga cùng bà Hà ra Đà Nẵng để xử lý nợ. Thời điểm này căn nhà 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng do Công ty Hùng Cường đang thế chấp vay của Ngân hàng Kiên Long số tiền là: 7 tỷ, bà Hà bảo để bà đưa số tiền 7 tỷ vào giải chấp và lấy giấy tờ nhà ra và đến Ngân hàng EXIMBANK là ngân hàng có người quen của bà Hà để bà Hà vay giùm bà Nga số tiền lớn hơn. Thứ nhất là để trả lại cho bà Hà 7 tỷ đồng đã giải chấp vào Ngân hàng Kiên Long, thứ hai với số tiền còn lại sẽ trả số nợ mà bà Nga còn nợ của bà Hà.

Khi bà Hà giải ngân xong lấy giấy tờ nhà của ông Cường, bà Nga ra, bà Hà bảo sẽ vay số tiền lớn như đã thỏa thuận nhưng với điều kiện giấy tờ nhà phải đứng tên bà Hà thì bà Hà mới vay giùm được. Vì vậy, bà Hà bảo bà Nga làm thủ tục sang tên cho bà Hà và gọi Công chứng viên của phòng công chứng số 2 – Đà Nẵng là anh Khánh đến tại ngân hàng lập hợp đồng chuyển nhượng theo ý của bà Hà. Lúc đầu bà Nga không chịu nhưng bà Hà bảo việc sang tên chỉ là hình thức để bà Hà vay được tiền thôi, khi nào bà Nga trả hết nợ cho bà Hà thì sẽ hủy hợp đồng mua bán này, ông Cường và bà Nga vẫn là người đứng tên trong giấy tờ nhà. Trong quá trình công chứng viên soạn thảo hợp đồng thì bên bà Nga và bà Hà đã nói rõ về mục đích sang tên chỉ là hình thức. Đầu tiên các bên thống thống nhất để số tiền trong hợp đồng mua bán nhà là 01 tỷ nhưng Công chứng viên bảo thấp quá, không được. Hai bên bàn tính là 02 tỷ nhưng Công chứng viên không đồng ý và nói rằng căn nhà mấy chục tỷ mà đề 02 tỷ thì vô lý quá. Lúc này bà Lê Y Linh đi cùng bảo thôi nên để theo giá vừa giải chấp từ ngân hàng ra là 07 tỷ. Cứ để như thế cũng được, khi nào hai bên thanh toán nợ xong thì hủy chứ lo gì vì hợp đồng này chỉ là hình thức thôi, không phải thanh toán tiền bạc gì đâu mà sợ. Nghe thế, bà Nga đồng ý. Sự việc này có bà Lê Y Linh làm chứng. Tuy nhiên, sau khi ký hợp đồng xong, thì đã hết giờ làm việc, bà Hà bảo để tự bà Hà vay, do bận việc nên bà Nga về thành phố Hồ Chí Minh trước, bà Hà ở lại vay tiền. Những ngày sau bà Nga liên lạc thì bà Hà cứ bảo đang làm thủ tục vay.

Khoảng 01 tháng sau, bà Hà bảo bà Nga phải trả 7 tỷ đồng mà bà Hà đã giải chấp giùm bà Nga và số nợ trước đó còn lại chưa trả xong, nếu không thì bà Hà sẽ lấy căn nhà căn nhà 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng.

Qua tìm hiểu thì bà Nga mới biết rằng: Khi ký xong hợp đồng giả cách để bà Hà vay tiền thực hiện theo sự thỏa thuận của hai bên, nhưng khi có được giấy tờ nhà bà Hà đã không thực hiện việc vay tiền giùm cho bà Nga như thỏa thuận mà lén lút đăng bộ sang tên căn nhà nói trên qua tên của bà Hà nhằm mục đích chiếm đoạt căn nhà. Bà Hà chỉ thế chấp cho Ngân hàng EXIMBANK để vay đúng số tiền 7tỷ mà bà Hà đã đưa vào giải chấp tại Ngân hàng Kiên Long mà không hề vay số tiền lớn hơn nhằm giải quyết số tiền mà bà Nga còn nợ của bà Hà như đã thỏa thuận trước đó.

Khi biết được sự thật thì bà Nga đã phản ứng quyết liệt việc bà Hà tự ý đăng bộ sang tên nhà qua tên bà Hà và không thực hiện đúng sự thỏa thuận, đúng lời hứa là: Việc ký hợp đồng mua bán là giả cách, không sang tên, dùng hợp đồng mua bán giả cách đó để vay giùm bà Nga số tiền lớn nhằm để trả 7tỷ mà bà Hà đã giải chấp ở Ngân hàng Kiên Long và số còn dư sẽ thanh toán số nợ mà bà Nga vay của bà Hà trước đó nhưng chưa trả hết.

Bà Nga không đồng ý theo yêu cầu của bà Hà, căn nhà vẫn do Công ty cổ phần du lịch Hùng Cường quản lý sử dụng, từ đó tranh chấp xảy ra. Khi chưa được giải quyết thì bà Hà lại lén lút bán căn nhà nói trên cho ông Trần Huy Nhựt vào ngày 29/10/2014, sau đó ngày 03/11/2014 ông Nhựt đã thế chấp căn nhà nói trên cho Ngân hàng thương mại cổ phần quân đội – Chi nhánh Đà Nẵng để vay tiền.

Chính vì vậy, ông Cường, bà Nga đã khởi kiện bà Hà và ông Thông tại Tòa án nhân dân thành phố Đà Nẵng để yêu cầu Tòa án:

  1. Hủy Hợp đồng mua bán căn nhà gắn liền với quyền sử dụng đất số 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng nhà giữa nguyên đơn và bị đơn đã ký ngày 17/02/2014;
  2. Hủy Hợp đồng mua bán căn nhà gắn liền với quyền sử dụng đất số 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng nhà giữa bị đơn và ông Trần Huy Nhựt đã ký ngày 29/10/2014;
  3. Hủy Hợp đồng thế chấp tài sản là căn nhà gắn liền với quyền sử dụng đất số 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng giữa ông Trần Huy Nhựt, bà Hồ Thị Kiều Trang và Ngân hàng thương mại cổ phần quân đội – Chi nhánh Đà Nẵng ngày 3/11/2014.

 

Để chứng minh cho yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn là có căn cứ, tôi đưa ra lập luận của từng vấn đề cụ thể như sau:

Vấn đề về: “Yêu cầu hủy Hợp đồng chuyển nhượng quyền sở hữu nhà ở và quyền sử dụng đất ở” giữa nguyên và bị đơn.

Chúng tôi cho rằng Hợp đồng này là giả tạo và bị lừa dối bởi lẽ:

Thứ nhất: Theo đề nghị của bà Hà, ngày 17/02/2014 bà Nga cùng bà Hà ra Đà Nẵng để vay tiền xử lý nợ chứ không phải để mua bán căn nhà 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng. Thời điểm đó do Công ty Hùng Cường đang thế chấp vay của Ngân hàng Kiên Long số tiền là: 7.000.000.0000đ, bà Hà bảo để bà đưa số tiền 7 tỷ vào giải chấp và lấy giấy tờ nhà ra và đến Ngân hàng EXIMBANK là ngân hàng có người quen của bà Hà để vay giùm bà Nga số tiền lớn hơn. Thứ nhất là để trả lại cho bà Hà 7 tỷ đồng đã giải chấp vào Ngân hàng Kiên Long, thứ hai với số tiền còn lại sẽ trả số nợ mà bà Nga còn nợ của bà Hà.

Thứ hai: Trong quá trình công chứng viên soạn thảo hợp đồng thì bên bà Nga và bà Hà đã nói rõ về mục đích sang tên chỉ là hình thức. Đầu tiên các bên thống thống nhất để số tiền trong hợp đồng mua bán nhà là 01 tỷ nhưng Công chứng viên bảo thấp quá, không được. Hai bên bàn tính là 02 tỷ nhưng Công chứng viên không đồng ý và nói rằng căn nhà mấy chục tỷ mà đề 02 tỷ thì vô lý quá. Lúc này bà Lê Y Linh đi cùng bảo thôi nên để theo giá vừa giải chấp từ ngân hàng ra là 07 tỷ. Cứ để như thế cũng được, khi nào hai bên thanh toán nợ xong thì hủy chứ lo gì vì hợp đồng này chỉ là giả tạo, không thanh toán tiền bạc gì đâu mà sợ. Nghe thế, bà Nga đồng ý. Sự việc này có bà Lê Y Linh làm chứng.

Thứ ba: Căn nhà 482 đường 2/9 quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng tại thời điểm ký hợp đồng mua bán giả cách thì giá trị thật của căn nhà là 28 tỷ 23 triệu (ngày 18/2/2014 – Theo giá thẩm định của công ty thẩm định giá), trong khi đó căn nhà đang được Công ty cổ phần du lịch Hùng Cường thế chấp cho Ngân hàng Kiên Long vay với số tiền là 7 tỷ, trách nhiệm phải trả nợ ngân hàng Kiên Long là Công ty cổ phần du lịch Hùng Cường chứ không phải là cá nhân của bà Nga và thời hạn phải trả nợ của Công ty cổ phần du lịch Hùng Cường vẫn chưa đến và cũng tại thời điểm đó bà Nga còn nợ bà Hà một số tiền khá lớn. Vì vậy, không có lý do gì mà bà Nga lại đồng ý bán căn nhà với giá 7 tỷ đồng để vừa đủ trả khoản nợ cho Công ty cổ phần du lịch Hùng Cường đang nợ ngân hàng?

Thứ tư: Người làm chứng về việc hai bên ký Hợp đồng mua bán nhà giả cách là bà Lê Y Linh trú tại 73 Khu Hưng Thái, Phú Mỹ Hưng, quận 7, thành phố Hồ Chí Minh. Bà Linh vừa là bạn của bà Hà, vừa là bạn của bà Nga. Bà Linh không có mâu thuẫn gì với bà Hà, không có mâu thuẫn gì với bà Nga. Chính bà Linh đã chứng kiến toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối.

Khi Công ty cổ phần du lịch Hùng Cường và bà Nga, ông Cường tố cáo bà Hà và ông Thông có hành vi cưỡng đoạt tài sản tại Cơ quan cảnh sát điều tra công an thành phố Đà Nẵng, Cơ quan cảnh sát điều tra công an thành phố Đà Nẵng đã mời bà Linh để lấy lời khai, sau này Tòa án nhân dân thành phố Đà Nẵng đã tiến hành thu thập các tài liệu chứng cứ từ cơ quan điều tra, trong đó Biên bản ghi lời khai ngày 31/7/2014, bà Linh đã khai: Căn nhà 482 đường 2/9 quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng của ông Cường bà Nga trị giá 30 tỷ, do bà Nga có nợ bà Linh một ít tiền bà Linh đề nghị bà Nga bán cho bà Linh với giá 25 tỷ nhưng bà Nga không đồng ý. Việc hai bên bà Hà và bà Nga ký hợp đồng mua bán nhà chỉ là giả cách. Tại thời điểm lập hợp dồng hai bên không biết ghi số tiền trong hợp đồng là bao nhiêu, chính vì vậy bà Linh đã đề xuất với Công chứng viên là ghi trong hợp đồng giá 7 tỷ, bằng số tiền bà Hà bỏ vào giải chấp tại Ngân hàng Kiên Long. Tại bản tự khai ngày 19/02/2016 tại Tòa án nhân dân thành phố Đà Nẵng thì bà Linh cũng khai giống với nội dung trên.

Từ 04 vấn đề trên, rõ ràng đó là hợp đồng giả tạo nhằm che đậy việc vay tiền giữa bà Nga và bà Hà mà thôi.

Thứ năm: Mục đích bà Nga ký vào Hợp đồng mua bán nhà là theo yêu cầu của bà Hà để bà Hà có điều kiện vay tiền giúp bà Nga nhằm trả nợ cho bà Hà nhưng sau đó bà Hà không thực hiện theo thỏa thuận mà lén lút làm thủ tục sang tên và bán cho ông Nhựt. Hành vi đó của bà Hà đã lừa dối bà Nga. Đó chính là Hợp đồng bị lừa dối.

Như vậy, không có căn cứ nào để khẳng định rằng nguyên đơn đã bán căn nhà nói trên cho bị đơn như bên bị đơn đã trình bày.

Vì sao chúng tôi khẳng định điều đó? Bởi lẽ:

– Nếu có việc mua bán căn nhà này một cách thực sự thì mục đích của bị đơn bán nhà để làm gì? Căn nhà trị giá gần 30 tỷ, chính bà Linh trả giá 25 tỷ nhưng ông Cường, bà Nga không bán. Tại sao chỉ bán 7 tỷ? Nhưng cũng không phải lấy 7 tỷ đó trả nợ mà chỉ dùng để trả khoản tiền mà Công ty cổ phần du lịch Hùng Cường đang vay của Ngân hàng Kiên Long, việc giải chấp thay cho công ty khi không có yêu cầu nào, trong lúc số nợ đó của công ty vẫn chưa đến thời hạn thanh toán?

Trong khi vấn đề cấp bách là phải trả số nợ mà bà Hà cho rằng bà Nga còn nợ bà Hà 8.500.000.000đ và 250.000USD và bên bà Nga đang bị bên bà Hà đòi một cách gay gắt thậm chí gia đình bà Nga đã và đang bị đe dọa. Như vậy việc bán nhà với số tiền 7 tỷ để giải chấp cho Công ty có hợp lý không?

– Nếu có việc mua bán căn nhà này một cách thực sự thì tại sao bà Hà biết rất rõ là căn nhà là đối tượng tiến hành giao dịch mua bán đang được Công ty cổ phần du lịch Hùng Cường thuê 20 năm, hai bên mới thực hiện hợp đồng được hơn một năm, căn nhà đang được công ty quản lý sử dụng và để rất nhiều đồ đạc trong đó, khi mua bán chắc chắn sẽ có sự trở ngại trong vấn đề giao nhận nhà. Trong khi đó bà Nga với ông Cường chưa giải quyết vấn đề cho thuê với công ty, vậy làm sao tiến hành mua bán được?

– Nếu có việc mua bán căn nhà này một cách thực sự thì việc bàn giao nhà như thế nào? Công ty có đồng ý không? Và tại sao hai bên không quy định rõ về thời hạn giao nhận nhà? Tại sao vẫn chấp nhận một thực tế chỉ mua bán chỉ thực hiện trên giấy tờ, nhà không thể nhận được vì công ty đang quản lý, sử dụng?

– Nếu có việc mua bán căn nhà này một cách thực sự thì tại sao bà Hà còn nhắn tin đe dọa nếu không trả nợ sẽ lấy nhà. Khi bà Hà yêu cầu bên nguyên đơn giao nhà, bên nguyên đơn phản ứng không giao thì lại có Thông báo với nội dung: Căn nhà đã được cập nhật tên của tôi (tức bà Hà) thì theo quy định của pháp luật thì căn nhà thuộc toàn quyền sử dụng của tôi (tức bà Hà). Do vậy tôi (tức bà Hà) có thể tiếp quản căn nhà của mình bất cứ lúc nào. Và trong thông báo ghi: Có thể tiếp quản căn nhà của mình? Rõ ràng, khi thực hiện xong ý định, được đứng tên trong giấy tờ nhà thì bà Hà lúc này mới thể hiện bản chất chiếm đoạt. Nếu có sự mua bán thực sự thì bà Hà đã khẳng định là nhà của bà Hà và tiến hành tiếp quản chứ sao lại nói là Có thể tiếp quản căn nhà của mình một cách mơ hồ như thế?

Tại sao nếu mua bán thực sự, khi bên bà Nga không bàn giao nhà thì bà Hà lại không nhờ pháp luật can thiệp mà lại có hành vi gọi người xông vào nhà lấy đồ đạc mang đi và chiếm nhà, mặc dù việc chiếm nhà không thực hiện được?

Tại sao khi không lấy được nhà thì bà Hà, ông Thông không khởi kiện ra Tòa án có thẩm quyền để yêu cầu Tòa án buộc ông Cường, bà Nga giao nhà mà lại lén lút bán cho ông Trần Huy Nhựt khi việc mua bán nhà chưa giải quyết xong?

Vấn đề chúng tôi muốn trình bày thêm với HĐXX là việc liên quan đến công chứng về hợp đồng nói trên:

– Như chúng tôi đã trình bày là: Trong quá trình công chứng viên soạn thảo hợp đồng thì bên bà Nga và bà Hà đã nói rõ về mục đích sang tên chỉ là hình thức. Đầu tiên các bên thống thống nhất để số tiền trong hợp đồng mua bán nhà là 01 tỷ nhưng Công chứng viên bảo thấp quá, không được. Hai bên bàn tính là 02 tỷ nhưng Công chứng viên không đồng ý và nói rằng căn nhà mấy chục tỷ mà đề 02 tỷ thì vô lý quá. Lúc này bà Lê Y Linh đi cùng bảo thôi nên để theo giá vừa giải chấp từ ngân hàng ra là 07 tỷ. Cứ để như thế cũng được, khi nào hai bên thanh toán nợ xong thì hủy chứ lo gì vì hợp đồng này chỉ là giả tạo, không phải thanh toán tiền bạc gì đâu mà sợ. Nghe thế, bà Nga mới đồng ý.

Rõ ràng, Công chứng viên biết được việc ký hợp đồng mua bán nhà giữa các bên là không có thật mà chỉ là giả cách. Theo quy định tại khoản 4 Điều 35 Luật công chứng thì trong trường hợp này công chứng viên phải tiến hành xác minh, nếu trong trường hợp không làm rõ được sự mua bán thực sự thì có quyền từ chối công chứng. Thế nhưng công chứng viên không làm như vậy mà vẫn tiến hành lập hợp đồng công chứng là không đúng với quy định của pháp luật.

Trong việc này, công chứng viên còn tiến hành lập hợp đồng công chứng ngoài trụ sở là tại Ngân hàng Kiên Long không thuộc trường hợp được công chứng ngoài trụ sở là không đúng với quy định tại khoàn 2 điều 39 Luật công chứng.

Vấn đề công chứng vi phạm pháp luật đó cũng là lý do làm cho hợp đồng mua bán nhà giữa hai bên vi phạm pháp luật. Sự vi phạm đó còn thể hiện khi tiến hành ký hợp đồng mua bán nhà trong lúc nhà đang cho thuê mà không thông báo trước cho bên thuê biết trước trong vòng 1 tháng là vi phạm điều 97 Luật nhà ở.

Từ những vấn đề trên, chúng tôi cho rằng: Hợp đồng mua bán căn nhà gắn liền với quyền sử dụng đất số 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng nhà giữa nguyên đơn và bị đơn đã ký ngày 17/02/2014 là vô hiệu.

Vấn đề về: “Yêu cầu hủy Hợp đồng chuyển nhượng quyền sở hữu nhà ở và quyền sử dụng đất ở” giữa bị đơn và ông Trần Huy Nhựt, bà Hồ Thị Kiều Trang đã ký ngày 29/10/2014;

Thứ nhất, căn nhà và đất đưa ra giao dịch là đối tượng đang tranh chấp. Nếu có việc mua bán giữa bà bên nguyên đơn và bị đơn nhưng nhà đất lại đang thuộc quyền quản lý sử dụng của bên thứ ba là Công ty cổ phần du lịch Hùng Cường cũng chưa được giải quyết mà vẫn tiến hành mua bán là trái với điểm a điều 1.3 và điều 2.2 của hợp đồng giữa bà Hà và ông Nhựt đã ký kết; trên thực tế nhà đất lúc đó chưa thuộc quyền quản lý, sử dụng của bà Hà.

Thứ hai, như phân tích ở trên do hợp đồng giữa nguyên đơn và bị đơn đã ký ngày 17/02/2014 là vô hiệu nên “Hợp đồng chuyển nhượng quyền sở hữu nhà ở và quyền sử dụng đất ở” giữa bị đơn và ông Trần Huy Nhựt, bà Hồ Thị Kiều Trang đã ký ngày 29/10/2014 đương nhiên không có giá trị pháp lý.

Vấn đề về: “Yêu cầu hủy Hợp đồng Hợp đồng thế chấp tài sản là căn nhà gắn liền với quyền sử dụng đất số 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng giữa ông Trần Huy Nhựt, bà Hồ Thị Kiều Trang và Ngân hàng thương mại cổ phần quân đội – Chi nhánh Đà Nẵng ngày 3/11/2014.

Như lập luận ở phần trên cả hai hợp đồng mua bán nhà giữa nguyên đơn và bị đơn, giữa bị đơn và ông Nhựt là vô hiệu nên hợp đồng thế chấp vay tài sản này sẽ bị vô hiệu theo.

Từ những vấn đền trên, căn cứ vào điều 127, 129, 132, 136 và 137 Bộ luật dân sự, đề nghị HĐXX chấp nhận toàn bộ yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn:

  1. Hủy Hợp đồng mua bán căn nhà gắn liền với quyền sử dụng đất số 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng nhà giữa nguyên đơn và bị đơn đã ký ngày 17/02/2014;
  2. Hủy Hợp đồng mua bán căn nhà gắn liền với quyền sử dụng đất số 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng nhà giữa bị đơn và ông Trần Huy Nhựt đã ký ngày 29/10/2014;
  3. Hủy Hợp đồng thế chấp tài sản là căn nhà gắn liền với quyền sử dụng đất số 482 đường 2/9, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng giữa ông Trần Huy Nhựt, bà Hồ Thị Kiều Trang và Ngân hàng thương mại cổ phần quân đội – Chi nhánh Đà Nẵng ngày 3/11/2014.
  4. Ghi nhận sự tự nguyện của bà Nga, ông Cường về việc đồng ý trả lãi theo mức lãi suất cơ bản do Ngân hàng nhà nước quy định trên số tiền 7 tỷ mà bà Nga, ông Cường phải hoàn trả cho bà Hà.

Trên đây là Bài bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho nguyên đơn.

Rất mong Hội đồng xét xử xem xét, tôi xin chân thành cảm ơn.

Luật sư NGUYỄN TẤN THANH

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *